Nguyên Thạch

Tâm tình người viễn xứ

Chiều trông biển nhớ lời tâm sự.
Mong gởi phương xa tận Thái Bình.
Nhờ gió mang về khung trường học.
Chia sẻ nỗi niềm lớp học sinh.
Hương Giang lờ lững trôi hồn nước.
Thương mái tóc xanh tủi da vàng.
Người đi phiêu lãng trời Âu Mỹ.
Đau mảnh hồn quê dấu điêu tàn.
Tâm tư thả lối về chốn cũ.
Thương lớp đàn em sống nhọc nhằn.
Bươn chãi gạo tiền lo cơm áo.
Niềm mơ đêm ngủ thấy tự do.
Đại học triều dâng ngầm cơn sóng.
Chờ lúc bão lên phủ tà quyền.
Há nào Việt tộc là mọi rợ.
Cầm vận dân mình một lũ điên.
Tinh hoa ngời sáng từ Nguyễn Trãi.
Chính nghĩa sẽ luôn thắng hung tàn.
Lưỡi lê roi điện phường hạ sách.
Lấy súng hiếp dân kế ngu đần.
Lịch sử ngàn năm ngời gương sáng.
Trưng Triệu Trần Ngô đuổi ngoại xâm.
Ô danh nhục sử thời cộng đảng.
Vong nô quì gối một lũ hèn.
Đất nước thụt lùi so với bạn.
Lao nô sức trẻ.
Đĩ xứ người.
Đạo lý suy đồi.
Quan tham lại.
Dạy cho dân sống thói lọc lừa.
Nay còn tiền bạc mai bỗng mất.
Xú ố lưu danh mãi ngàn đời.
Cõng Mãn xéo nhà, Lê Chiêu Thống.
Tiếng nhục nghìn năm con cháu ơi.
Tuổi trẻ niền tin và danh dự.
Tổ quốc tương lai mãi trường tồn.
Lối quanh kiên trí qua ngõ cụt.
Qua đêm ta chào đón hoàng hôn.

Nguyên Thạch

Được bạn: vdn 2.10.10 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Tâm tình người viễn xứ"